Nhà Trọ Địa Ngục

Chương 2: Tử đản chi quán




Chương 2: Tử đản chi quán

Tỷ muội 3 người Lạc gia đang ở trong nhà. Nhà trọ bây giờ 48 tiếng mới trở về 1 lần, không còn ai dám ở lại đó lâu nữa.

Cũng may tới trước mắt, ngoại trừ La Thập Tam đã chết vẫn chưa có người tiếp theo.

Thời gian trôi qua rất nhanh, đã là trung tuần tháng chín.

"Tiêu Diệp ngủ chưa?" Lạc Chính Thủy nhìn Lạc Chính Tâm bước ra từ phòng ngủ hỏi: "Nó gần đây có nhớ muội hay không?, "Khá tốt." Lạc Chính Tâm đi tới trước mặt Lạc Chính Thủy, Lạc Chính Phong nhẹ nhàng ngồi xuống: " Vẫn chưa tìm được cha mẹ La Thập Tam?" "Manh mối đã hoàn toàn bị đứt." Lạc Chính Thủy cảm giác phi thường lo lắng.

Chính Thần đã chết trong huyết tự xác ướp cũng làm nàng cảm giác 1 hồi tuyệt vọng tê tâm phế liệt. Dù sao đại tỷ luôn 1 mực quan tâm chăm sóc bọn nàng cho tới giờ, huyết tự lần đầu tiên cũng không qua nổi.

“Huyết tự xác ướp kia đến cùng đã xảy ra những gì? Đại tỷ chết” Lạc Chính Tâm đau lòng quẹt nước mắt, cuối cùng thở dài: “Thậm chí ngay cả sinh lộ cũng không biết sao?” “Lúc ấy Thần Cốc Tiểu Dạ Tử cùng Kha Ngân Vũ là tại thời khắc cuối cùng huyết tự vừa may kết thúc mới có thể trở về đó. Về sau mọi người phân tích lúc ấy chắc chắn 2 con quỷ đã gặp nhau rồi, cho nên hai người kia chỉ cần muộn hơn vài giây thì đã chẳng còn mạng mà về. Sinh lộ là gì, hoàn toàn trở thành một câu đố. Đại tỷ cụ thể chết như thế nào cũng không thể biết rõ, bản thân huyết tự lúc ấy đã rất nguy hiểm. Về sau rất nhiều người phân tích tìm kiếm sinh lộ, nhưng không đưa ra được lời giải.” “Vậy sao?” Lạc Chính Tâm nghe xong 2 người thuật lại, ngón tay gõ gõ mặt bàn, một lát sau nói: “Còn giả thiết về ác linh nhà kho? Quả là đáng sợ. Rất nhiều hộ gia đình đều nghĩ như vậy sao?”

“Trước mắt còn có cách nghĩ là nhà trọ bị dị biến” Lạc Chính Phong lúc này đưa ra 1 cách nói khác. “Bất luận như thế nào, giai đoạn hiện tại...” Thình lình từ trong bếp truyền đến 1 tiếng vang thật lớn, rất nhanh một thanh niên đầu tóc rối bời chạy ra, lắc lắc đầu: “Tỷ tỷ, bột nhào bằng nước nóng đau tay quá.”

Lạc Chính Tâm quay đầu: “Cái khác chưa tính, còn mang về cho ta 1 người, Chính Thủy Chính Phong, nhà chúng ta mở trại thu dưỡng sao?”

"Cũng không thể ném hắn ở bên ngoài a?" Lạc Chính Phong nhìn về phía thanh niên đầu óc tối dạ: "Hắn cũng rất đáng thương mới tiến vào nhà trọ, tình huống của hắn e rằng 1 lần huyết tự cũng không qua nổi. Vả lại hắn không có năng lực tự mình gánh vác, phải có 1 người trông nom, sau 48 tiếng đồng hồ dẫn hắn về nhà trọ.

Lạc Chính Tâm lắc đầu: “Làm như vậy thì có nghĩa gì? Cho dù hắn có nhận được huyết tự chưa chắc tự bản thân đã biết rõ, có lẽ chỉ cảm giác trái tim đau đớn 1 lúc là thôi?”

“Dù sao cũng phải hết sức.” Lạc Chính Thủy lúc này mở miệng: “Tuy ban đầu do Chính Phong đề nghị, nhưng là muội cũng đồng ý. Dù sao đó cũng là 1 tánh mạng, làm chuyện tiện tay mà thôi, chúng ta không thể ngồi xem bỏ qua. Nhị tỷ, chúng ta không phải từ sớm vẫn luôn vật lộn giãy rụa mưu sinh sao?” Lạc Chính Tâm không nói thêm gì.

Trong bốn tỷ muội, nàng có thể nói là người tối tỉnh táo nhất, thậm chí có chút lãnh khốc. Điểm này hoàn toàn không giống Chính Phong, Chính Thủy.

Chính Thần đã chết, hiện tại nàng trở thành trưởng nữ Lạc gia. Sinh tử của 2 tỷ muội này chính là trách nhiệm của nàng. Thật vất vả mới giải trừ được nguyền rủa truyền đời của Lạc gia, thu được 1 đường sinh cơ, nàng tuyệt đối không muốn muội muội chết đi. Nhưng nàng ngoại trừ có thể giúp đỡ chiếu cố Tiêu Diệp, cái gì cũng không làm được.

Trong 4 tỷ muội nàng so ra có chút độc hành, nàng thích xem sách, không biết cách giao tế và ăn mặc. Vốn nàng chỉ cần chú ý ăn mặc và trang điểm một chút có thể nói là mỹ nữ, nhưng nàng lại không quan tâm. Thời điểm biết được bản thân phải gánh vác 1 cái nguyền rủa, nàng một mực tìm đọc những loại sách vở liên quan đến hiện tượng siêu nhiên ma quỷ. Hàng đầu thuật giống như cha mẹ La Thập Tam nàng cũng từng tiếp xúc qua. Nhưng đáng tiếc nàng không gặp được người có thực lực giống như La Hưu mà chỉ rặt 1 lũ lừa đảo. Trên thực tế, trình độ hiếm thấy của hàng đầu sư so với cao thủ cấp độ S như Thượng Quan Miên còn ít hơn nhiều lắm, hơn nữa phần lớn đều giống như La Hưu, rất ít khi xuất hiện, làm sao có thể tìm được dễ dàng.

Sau quá trình chờ đợi dài dòng và buồn chán, tuy rằng mặt ngoài nàng làm như đã từ bỏ, nhưng kỳ thật nội tâm nàng vẫn chưa hề buông tha. Mà nàng nhìn Chính Thủy vẫn 1 lòng mưu sinh, cho nên mới ủng hộ muội muội sinh Tiêu Diệp. Có lẽ trong suy nghĩ của nàng đối với tánh mạng vẫn chưa thể buông bỏ hy vọng.

Nàng cũng hy vọng xây dựng nên hình tượng 1 tỷ tỷ trong mắt Chính Thủy Chính Phong, với tư cách là tỷ tỷ đây chính là nghĩa vụ. Mặc dù mình còn sống, nhưng nàng tuyệt đối không hy vọng chỉ 1 mình bản thân sống sót. Chính Phong Chính Thủy cũng nhất định phải sống. Nàng chờ mong tương lai, Chính Thủy có thể hạnh phúc bên cạnh Diệp Thừa Hoan, nàng có thể nói to với mọi người quyết định ủng hộ muội muội sinh Tiêu Diệp khi ấy không hề sai.

"Nhị tỷ?" Chính Phong quan sát biểu lộ của Chính Tâm hỏi: "Làm sao vậy?" "Không có gì." Chính Tâm lắc đầu: "Tóm lại, điều cần cân nhắc hiện tại chính là đối phó với huyết tự kế tiếp.

La Hưu, ta nhất định sẽ tìm ra người này, không kể bất cứ giá nào!

Đây là hứa hẹn của Chính Tâm đối với 2 muội muội!

Đêm đã khuya. Chính Tâm 1 mình đứng trên ban công, ánh mắt nàng lúc này đang ngắm nhìn phương xa, căn nhà này là kỷ niệm duy nhất sau khi phụ thân chết đi để lại cho các nàng. Khi còn sống, phụ thân cơ hồ không bao giờ chụp ảnh. Bởi vì ông phải dành thời gian giúp tỷ muội 4 người giải lời nguyền, một mực bôn ba khắp nơi, thời điểm cuối cùng ông chết đi, Chính Tâm không thể quên được những giọt nước mắt ấy.

“Ngủ không được sao?”

Cửa sân thượng mở ra, Chính Phong đi tới. Thanh âm của 4 chị em rất giống nhau, nhưng Chính Tâm liếc nhìn cũng có thể nhận ra Chính Phong. Nhiều năm sống chung, cho dù gương mặt giống nhau nhưng chỉ cần nhìn biểu cảm gương mặt là có thể nhận biết.

“Chính Thủy ôm Tiêu Diệp ngủ rồi.” Chính Phong ngẩng đầu gãi gãi trán “Còn có, hắn,..., hiện tại ngủ cũng khá tốt, ban ngày hẳn không chịu yên 1 chỗ?”. “Hắn?”

“Chính Phong.” Chính Tâm bỗng nhiên nói với nàng: “Phụ thân của Tiêu diệp hiện giờ đang ở ngoại quốc?”

“Ân, sau khi kết hôn liền định cư ở nước ngoài”, thanh âm nàng cũng trở nên chua xót “Gia hỏa hỗn đản, những năm gần đây Chính Thủy luôn 1 mực nuôi dưỡng Tiêu Diệp, gia hỏa đáng giận, hiện tại trôi qua ngược lại rất thoải mái!”

“Chính Thủy có định nói cho hắn biết chuyện tình của Tiêu Diệp hay không?”

“Căn bản không mở lời. Bất quá đáng thương chính là Tiêu Diệp, cứ tiếp tục như vậy, có lẽ cả đời này nó sẽ chẳng biết phụ thân mình là ai.”

“Lúc trước Chính Thủy quyết định sinh hạ Tiêu Diệp, ta và đại tỷ cũng vì đó mà phản đối.”
"Tình huống lúc đó phản đối là điều tự nhiên. Kỳ thật ta và đại tỷ đã nghĩ tới nhị tỷ sẽ chung ý kiến, bởi vì Nhị tỷ trong suy nghĩ của chúng ta là người tỉnh táo nhất. Nhưng không ngờ tỷ lại đưa ra ý kiến ngược lại.

Trong nội tâm Chính Phong cảm giác có chút thê lương, bỗng nhiên nói: “Nhị tỷ, tỷ nhất định phải hảo hảo chiếu cố Tiêu Diệp, đứa nhỏ này là con gái của Chính Thủy, là cháu gái quan trọng nhất của chúng ta, cũng là sinh mệnh kéo dài của Chính Thủy. Nếu như ta và Chính Thủy có điều gì vạn nhất, nhất định phải mang Tiêu Diệp đi tìm phụ thân nó. Cho dù đã kết hôn, Tiêu Diệp là nữ nhi của hắn, hắn có nghĩa vụ phải nuôi dưỡng.”

Lúc này Chính Phong cũng khóc không thành tiếng.

“Chúng ta sẽ cùng nhau nuôi dưỡng Tiêu Diệp.” Chính Tâm chém đinh chặt sắt nói: “Tiêu Diệp ngoại trừ mẹ của nàng không phải còn có chúng ta sao? Chúng ta phải sống sót sau đó nhìn Tiêu Diệp trưởng thành. Cùng Chính Thủy ở cùng nhau, sau đó chúng ta sẽ...”

Nhưng Chính Tâm không nói nữa.

Bởi vì nàng nhìn thấy Chính Phong lấy tay đè chặt ngực, vẻ mặt thống khổ!

Huyết tự mới ban bố.

“Ngày 25 tháng 9 từ 7 giờ đến 9 giờ 30’, tiến về đồi hoàng hôn, tử đản chi quán tại thành phố L.”

Nội dung rất ngắn.

Đồi hoàng hôn là 1 địa điểm nổi tiếng ở thành phố L, gọi là thắng cảnh không bằng gọi là thánh địa tự tử thì phù hợp hơn.

Cùng lúc ấy tại 1 gian phòng khác, người thanh niên tối dạ đang đắp chăn nằm ngủ đột nhiên bật dậy, 2 tay ôm chặt trái tim: “Thật nóng, thật nóng, phỏng chết người rồi!”

Trong nhà trọ, có vài hộ gia đình cũng như thế.

Vũ nữ thoát y Kate, hộ gia đình Hàn Quốc Hồng Tương Giá, hộ gia đình trí mới giả Bạch Văn Khanh, Lâm Hoán Chi cùng Tôn Thanh Trúc!

Tăng thêm Lạc Chính Phong cùng thanh niên tối dạ, tổng cộng có 7 hộ gia đình chấp hành huyết tự lần này!

Chính Phong bước vào nhà, bật nhanh máy tính, lập tức đăng nhập QQ, nhà trọ đã lập 1 phòng chat trên QQ, bao gồm tất cả hộ gia đình.

Vừa mới đăng nhập vào, đã thấy bên trong đang sôi trào.

“Huyết tự mới ban bố!”

“Đồi hoàng hôn tử đản chi quán, có ai tra được chưa?”

“Có mấy hộ gia đình? Có Lý Ẩn chấp hành không? Có tuyên bố mảnh vỡ khế ước địa ngục hay không?”

Chính phong lập tức gõ “Ta là Lạc Chính Phong, ta cùng thanh niên tối dạ kia là người tham gia chấp hành lần huyết tự này!”, “Thằng ngốc kia!!!”

“Ai là Lạc Chính Phong?”

“Lý Ẩn đâu? Lý Ẩn không phải đã lâu rồi không có chấp hành huyết tự sao? Lý Ẩn online chưa?”

Mọi người đối với Lạc Chính Phong không quan tâm, dù sao nàng căn bản không được tính là 1 trí giả. Mà khi Tôn Thanh Trúc online, mọi người lại nhấc lên 1 vòng sôi trào mới!

“Là bảy đại nhân vật trí giả mới Tôn Thanh Trúc! Thêm hắn nữa là có 3 trí giả rồi!”

“Thật tốt quá, ta chắc có thể sống sót rồi!”

Kate cùng Hồng Tương Giá nói chuyện đều do thần Cốc Dạ Tử phiên dịch ra rồi viết lên.

Sau khi xác nhận 7 người sẽ tham gia chấp hành huyết tự, mọi người mới bắt đầu tìm hiểu về tử đản chi quán!

Mà lúc này Chính Thủy cũng đã tỉnh lại, cùng Chính phong theo dõi nội dung nói chuyện trên QQ.

Các nàng không hề chú ý tới, Tiêu Diệp đang ở trong phòng ngủ, nhìn qua khe cửa xem xét hết thảy, cũng nghe được tất cả lời đối thoại của mẫu thân và a di.